Ai cũng biết là sắt (và hầu hết kim loại) khi nóng lên thì dẻo hơn. Vậy khi làm lạnh nó thì nó giòn hơn thôi.
Nếu bạn muốn giải thích thì có thể cho rằng khi làm lạnh các e sẽ chuyển động ít hơn, nếu đạt đến độ 0 tuyệt đối (0 K) thì các e không chuyển động nữa. Ta lại biết rằng tính dẻo của sắt có được là do cấu tạo của nó: liên kết giữa các phân tử Fe có được bằng cách mỗi phân từ nhường ra các e lớp vỏ của mình, các e đó chuyển động trong toàn hệ, liên kết các hạt nhân với nhau, không theo một trật tự nào cả. Do đó mà khi sắt biến dạng dẻo, nó vẫn giữ được lực liên kết của mình (thuyết "biến e"). Cấu trúc này của sắt (và của KL nói chung) khác với cấu trúc các phân tử phi kim, hay hợp chất ion, như cacbon hay NaCl chẳng hạn. Cấu trúc mạng này là cố định, mạng được chia thành các ô mạng cơ sở, có hình dạng và kích thước không đổi -> hình dạng, kích thước của toàn mạng không đổi -> khi mạng biến dạng các liên kết sẽ đứt gãy -> tính giòn.
Bây giờ ta làm cho các e trong hệ Fe ngừng chuyển động, mà đứng yên, thì hệ Fe đó bây giờ có khác so với mạng C là mấy!
|