Trích:
Nguyên văn bởi Ocean
Mình cũng học môn này rồi, cũng thầy Phan Dũng dạy, miễn bình 'lựng' về thầy hen, chỉ bình 'lựng' về môn học thôi. Theo mình thì nó cũng giống như mấy cuốn "Đắc nhân tâm" hay đại loại vậy, nội dung và mục tiêu của nó thì không chê vào đâu được, cái quan trọng nằm ở người lĩnh hội. Có người cho "Đắc nhân tâm" dạy người ta cách nói dối, sống đè nén cảm xúc để đạt mục đích bằng bất cứ giá nào, có người lại thành công sau khi đọc cuốn sách đó, thành công thật sự với một tâm hồn thay đổi luôn biết vì người khác và tôn trọng người khác (nói rõ luôn người này không phải là mình, mà là một người mình đã gặp). Vậy thì với môn 'sáng tạo' này, theo mình nghĩ, nếu người có năng khiếu sáng tạo thì nó giúp bổ sung khiến người đó thành công hơn nữa, với người tạm gọi là "chưa có năng khiếu", nó giúp bạn nhìn ra năng khiếu, trong chừng mực nào đó. Ăn thua là bạn có: "think out of the box" hay không mà thôi.
Nếu có bạn nào đọc Harry Potter rồi, sẽ thấy giải pháp "Tình Yêu" vô cùng tuyệt vời. Và mình cũng đã có đọc ở đâu đó, hồi còn bé, câu văn này: "... Tình yêu cha con: cái máy tính cầm tay; Tình yêu vợ chồng: Chiếc cổ áo tháo rời; Tình yêu nhân loại: Chiến xe buýt nhiều chỗ ngồi; ...". Mình đặt niềm tin vào đó. Khi bạn thực sự đặt tình yêu thương, nỗi đam mê của mình vào bất cứ điều gì, bạn sẽ thành ... một nhà sáng tạo đáng ngưỡng mộ. Do đó, mình nghĩ mình dám kết luận thế này: bạn đừng học cách sáng tạo, đừng tìm kiếm thành công mà hãy học cách yêu thương, học cách đam mê. Học được điều đó, chắc chắn bạn sẽ thành công.
|
Cả ơn Ocean đã mở rộng cái câu chuyện này với mọi người. Với bạn, tôi hiểu điều bạn ngụ ý. Tuy chỉ e là vỏn vọn vài dòng trên, các thành viên khác của chúng ta sẽ có một số nhìn nhận khác với đều bạn muốn truyền đạt.
Do vậy, để cụ thể hơn, mình mạo muội viết tiếp để là rõ hơn.
Từ xưa đến nay, chúng ta có câu "Tiên học Lễ, Hậu học Văn" . Dù chúng ta là ai ở vị trí nào trong xã hội, đều cần phải tuân thủ cái nguyên tắc này. Do đó, không phải ai cũng có thể đều lĩnh hội và sử dung ngay cái công cụ quyền năng trí tuệ nếu chưa trải qua những trui rèn về phẩm chất đạo đức.
Nếu coi truyện kiếm hiệp, bạn sẽ thấy rõ lý do tại sao thiền sư Thiếu lâm từ chối không truyền võ thuật bí kíp cho học trò ruột giỏi võ của mình mà lại kéo dài thời gian thử thách. Tại sao một anh chàng khù khờ có lòng thương người lại được truyền dạy võ công...
Rõ ràng rằng, một khi công cụ trí tuệ được dùng ở đúng người thì hiệu quả xã hội sẽ cao gấp mấy ngàn lần. Và ngược lại, khi nó nằm trong tay người có phẩm chất đạo đức thấp thì hậu quả khôn lường.
Bàn về cách sáng tạo, tự cái từ
SÁNG TẠO nó đã hàm chứa một ý nghĩa về sự phát triển và hướng thiện. Nó khai sáng trí tuệ và củng cố tính nhân văn của con người. Không có cái sáng tạo lại kìm hãm phát triển và giảm cấp nhân phẩm/xã hội. Sáng tạo là bước thăng hoa, phát triển cao nhất của con người - từ cá nhân đến cả xã hội. Sáng tạo tạo là thõa mãn cái ngưỡng nhu cầu cao nhất của con người-
Sự hoàn mỹ- hoàn thiện. Sáng tạo là sự tiến hóa thích nghi chủ động của con người. Sáng tạo không có biến giới , ranh giới giữa tất cả các ngành nghề, lĩnh vực. Sáng tạo là một hành động nảy sinh cụ thể từ tư duy và hoàn cảnh. Sáng tạo chỉ có khi có Tư duy không ngừng, đồng cảm và phấn đấu không mệt mỏi với nghịch cảnh.
Như vậy, ở mỗi cá nhân hoạt động sáng tạo giống như một chiêu thức tung ra tùy biến. Có người cảm nhận được, có người thì không. Chúng ta không cần phải quá lo lắng về cái chuyện làm sao để sáng tạo. Mà điều cần ở đây là biết cách hài hòa trong cuộc sống, lao động. Biết cách hỉ nộ ái ố đúng chổ thì mọi điều đến lúc bạn sẽ NGỘ ra nhanh.